Rời khỏi phòng làm việc của Chủ tịch trong tâm trạng nặng trĩu, Hoàng Văn Tú bất chợt nhớ đến lời vợ nói buổi sáng về ý định xây thêm tầng cho căn nhà. Linh cảm có điều không ổn, ông kiểm tra camera và chết lặng khi thấy Nguyệt mang túi quà đến nhà mình. Ông lập tức quay về, buộc vợ phải nói rõ mọi chuyện.

Bà Cầm thừa nhận đã nhận số tiền do Nguyệt mang tới, với lời giải thích đó chỉ là "quà cảm ơn" từ phía Trinh Tam nhằm bỏ qua những sai sót trong quá trình xây dựng. Nghe đến đây, ông Tú gần như sụp đổ. Với ông, việc nhận tiền không chỉ là sai phạm mà còn là hành vi đẩy bản thân vào nguy cơ lao lý. "Nhận tiền này coi như đi tù", ông cay đắng nói.
Dù bà Cầm muốn mang tiền đi trả, ông Tú hiểu mọi việc đã vượt quá giới hạn an toàn. Cuộc gọi của bà Cầm cho Nguyệt khiến nữ Phó chánh thanh tra hoảng loạn. Nguyệt vội liên lạc với Khắc để cầu cứu, trong trạng thái rối bời và sợ hãi. Cô thú nhận rằng nếu không vì con, cô đã không chấp nhận đánh đổi như vậy. "Xấu hổ, nhục nhã quá, tôi không dám nhìn mặt ai nữa", Nguyệt bật khóc, cho thấy cái giá tinh thần nặng nề mà cô đang phải gánh chịu.
Bình luận (0)