Câu chuyện về chị, người đàn bà khốn khổ và đáng thương được bác sĩ Nguyễn Thị Thảo – Phó khoa Máu trẻ em, Viện huyết học truyền máu TW kể lại cho chúng tôi nghe vào 1 buổi chiều mưa rả rích. Cái không khí ảm đảm, buồn đến não lòng nơi bệnh viện lại càng trở nên thê lương, quạnh quẽ khi hình ảnh hai mẹ con chị Đào Thị Như đang ôm nhau khóc. Đến hẹn, chị Như phải lên viện điều trị căn bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu, còn con gái phải theo truyền hóa chất vì căn bệnh ung thư máu tại tầng 6 của viện.
Chị Như bị xuất huyết giảm tiểu cầu cùng con gái là cháu Ngọc Mai bị ung thư máu. Hai mẹ con cùng điều trị tại Viện huyết học truyền máu TW.
7 lần sinh con, chị mới giữ được duy nhất 1 mình Ngọc Mai còn sống sót.
"Mẹ của cháu bé phát hiện bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu miễn dịch từ năm 2013. Đây là bệnh mạn tính phải điều trị suốt đời nên phải lên viện theo lịch hẹn của bác sĩ cũng như theo dõi những thay đổi trong cơ thể của mình. Ngoài ra mẹ cháu còn bị dò thực quản nên đã phải phẫu thuật đi, phẫu thuật lại đến hơn 10 lần vì vậy mà nói rất khó nghe.
Con gái của chị Như là là cháu Ngọc Mai phát hiện Lơ xê mi cấp dòng tủy thể M3 từ năm 2012 và hiện đang theo điều trị tại tầng 6 của bệnh viện. Hoàn cảnh của hai mẹ con rất khó khăn vì cùng là cảnh bệnh nhân đi viện chăm nhau nên đối với khoa phòng hay bệnh viện, chúng tôi tạo mọi điều kiện tốt nhất cho gia đình".
Ngoài căn bệnh đang mang, chị Như còn bị dò thực quản và đã phải mổ đi mổ lại hơn 10 lần.
Ngọc Mai mới 10 tuổi nhưng đã có 5 năm đi viện điều trị căn bệnh ung thư máu.
Không giấu được sự lo lắng trên gương mặt, bác sĩ Thảo tâm sự với chúng tôi khi trong phòng bệnh, cô bé Mai vẫn đang cần mẫn chăm mẹ. Lên 10 tuổi nhưng em đã phải đi viện đến 5 năm vì án tử đã chọn mình, còn mẹ cũng đã điều trị bệnh được 4 năm… Lúc mẹ khỏe được một chút thì lại chăm con đau và ngược lại, nhưng cũng có thời điểm cả hai mẹ con cùng phải cấp cứu nên nước mắt cứ giàn giụa bởi bất lực chẳng thể làm được gì.
"Con bé nó thương chị lắm nên đau cũng chẳng dám kêu mẹ. Bản thân chị tính ra đẻ đến 7 lần rồi đấy nhưng 6 lần trước toàn sinh non ở tháng thứ 5 nên các cháu không sống được. Có đứa sinh ra đã mất, có đứa thì ở lại với chị được 1,2 tiếng đồng hồ rồi cũng bỏ mà đi. Đến lượt Ngọc Mai thì nó mới thành người ở lại với chị… Vậy mà ông trời nỡ bắt con bé bị ung thư máu em ạ".
Hoàn cảnh gia đình khó khăn khi cả hai mẹ con cùng phải đi viện.
Nghẹn lại và đau đớn, chị Như cố thổ lộ bằng cái giọng khàn đặc và khó nghe rồi lại gục đầu dựa vào tường. Nước mắt túa ra, đọng đầy gương mặt và chảy dài ở cổ, nhìn con chị run lẩy bẩy như chẳng còn sức sống… Phải khó khăn và khao khát lắm chị mới có được 1 mụn con duy nhất, vậy mà cái kết nhận được lại là căn bệnh hiểm nghèo mang tên "cái chết".
"Mẹ con đau và không ăn uống được gì cô ạ. Con đang đợi bố vay được tiền mang lên để con mua sữa cho mẹ uống, còn con đợt này vẫn khỏe nên ăn gì cũng được".
Lời cô bé Mai khe khẽ nói khi tôi hỏi về sức khỏe của em khiến ai cũng giật mình, lo sợ. Mang trong mình căn bệnh ung thư và không biết đến lúc nào thần chết sẽ gọi tên… Vậy mà với em, điều quan tâm duy nhất lại là mẹ. 10 tuổi Mai chưa hiểu nhiều thế nào là "ung thư", thế nào là "cái chết" nhưng em biết mẹ đau, mẹ khóc… và cả mẹ thương em hơn chính mạng sống của mình.
Giấy chứng nhận hộ nghèo của gia đình chị Như.
Thương mẹ, bé Ngọc Mai luôn nói rằng mình khỏe cho dù kết quả khám bệnh của em không ổn.
"Tội nghiệp hai mẹ con bé Ngọc Mai lắm em ạ. Lần nào mẹ con xuống viện, phòng chị cũng ghé qua thăm xem tình hình thế nào nhưng đúng là chẳng khi nào yên tâm cả. Có lần thì mẹ bị nặng lắm, có lần lại là con, rồi có khi là cả hai mẹ con cùng đợt cấp cứu mà gia đình thì nghèo khổ, không có cả tiền ăn uống trên này nên mong lắm được mọi người hỗ trợ, giúp đỡ."- Cùng chung tâm trạng lo lắng với bác sĩ Thảo và chúng tôi, chị Trương Thị Hằng, cán bộ phòng Công tác xã hội, Viện huyết học truyền máu TW tâm sự về hoàn cảnh bi đát của mẹ con chị Như.
Chị Như cầu xin mọi người cứu mạng sống con gái.
Còn cô bé Ngọc Mai thì ngóng bố vay tiền mang xuống viện để em mua sữa cho mẹ uống.
Trò chuyện được 1 lúc, chúng tôi cũng đứng dậy xin phép về vì chị Như lúc này đã mệt lả. Đôi bàn tay gầy guộc, run run, chị nắm chặt lấy tay tôi mà khóc: "Xin các chị hãy cứu lấy mạng sống của cháu Mai… Con sống thì em cũng sống, mà con có mệnh hệ gì thì em cũng chết các chị ạ". Lời của chị ám ảnh như bao nỗi nghẹn ngào, đắng chát bên cạnh đứa con gái đang sống cảnh "thoi thóp" từng ngày vì chẳng biết thần chết sẽ đến lúc nào.
Mời quý độc giả theo dõi các chương trình đã phát sóng của Đài Truyền hình Việt Nam trên TV Online