Hình minh họa. Ảnh: Tekdeeps
Thông tin trên được đưa ra trong nghiên cứu do Viện Môi trường Stockholm thực hiện theo yêu cầu của Oxfam- liên minh quốc tế gồm 20 tổ chức làm việc tại 94 quốc gia trên thế giới để tìm giải pháp lâu dài cho nghèo đói và bất công.
Mặc dù lượng phát thải carbon toàn cầu đã giảm mạnh do đại dịch COVID-19, nhiệt độ trung bình của thế giới vẫn đang trên đà ấm lên vài độ trong thế kỷ này, đe dọa các quốc gia nghèo và đang phát triển với hàng loạt thảm họa thiên nhiên.
Phân tích của Oxfam đã chỉ ra rằng, từ năm 1990 đến 2015, lượng khí thải hàng năm tăng 60%, và các quốc gia giàu có phải chịu trách nhiệm về việc làm cạn kiệt gần 1/3 ngân sách ứng phó với khí thải carbon của thế giới.
Chỉ 63 triệu người giàu nhất thế giới, tương đương 1%, đã chiếm 9% ngân sách carbon kể từ năm 1990. Điều này càng cho thấy tình trạng "bất bình đẳng carbon" ngày càng gia tăng, đồng thời làm chậm tốc độ giảm nghèo.
Hiệp định Paris về biến đổi khí hậu năm 2015 cam kết các quốc gia phải hạn chế mức tăng nhiệt độ toàn cầu ở mức dưới 2 độ C so với mức trước thời kỳ công nghiệp hóa. Tuy nhiên, lượng khí thải vẫn tiếp tục tăng cao kể từ đó và một số phân tích đã cảnh báo rằng nếu nền kinh tế toàn cầu ưu tiên tăng trưởng xanh, thì cùng với việc giảm ô nhiễm do dịch COVID-19, quá trình biến đổi khí hậu sẽ chậm lại đáng kể.
Cho đến nay, cứ với 1 độ C ấm lên, Trái Đất phải đối mặt với những trận cháy rừng, hạn hán và siêu bão thường xuyên và dữ dội hơn do nước biển dâng cao hơn. Chính phủ các nước đang phải đặt ra những thách thức song song là biến đổi khí hậu và bất bình đẳng phát thải carbon vào trọng tâm của bất kỳ kế hoạch phục hồi hậu COVID-19 nào.
* Mời quý độc giả theo dõi các chương trình đã phát sóng của Đài Truyền hình Việt Nam trên TV Online!