25 năm kể từ khi được công nhận là Di sản văn hóa thế giới, Cố đô Huế được các tổ chức quốc tế đánh giá là "điểm sáng" trong việc bảo tồn di sản. 25 năm là quãng thời gian đủ dài để khẳng định hành trình phục hưng di sản văn hóa Huế từ cứu nguy khẩn cấp đã bước sang giai đoạn "hồi sinh" và phát triển bền vững.
Chiến tranh, thiên tai và cả những biến thiên của lịch sử đã khiến quần thể di tích Cố đô Huế bị tàn phá nghiêm trọng và chỉ còn 400 công trình trong tình trạng đổ nát, hư hỏng so với 1400 công trình lúc còn nguyên vẹn. Kể từ lời kêu gọi "cứu nguy khẩn cấp" của UNESCO năm 1981, công cuộc bảo tồn Di tích Cố đô Huế đã được triển khai và đạt kết quả to lớn. Có thể nói, Quyết định 105 năm 1996 của chính phủ là cơ sở pháp lý quan trọng nhất để cố đô Huế triển khai thực hiện chiến lược bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa trong suốt 15 năm đầu tiên sau khi quần thể kiến trúc di sản văn hoá Huế được công nhận là Di sản thế giới.
Di sản văn hoá Huế đã vượt qua giai đoạn cứu nguy khẩn cấp và từng bước được hồi sinh, diện mạo ban đầu của một Cố đô lịch sử dần dần được hồi phục. Theo đánh giá của UNESCO và Cục Di sản Văn hóa công cuộc bảo tồn di tích Huế hiện đang chuyển sang giai đoạn ổn định và phát triển bền vững. Đặc biệt, việc bảo tồn các giá trị di sản văn hóa đã luôn gắn chặt với quá trình khai thác, phát huy và tạo điều kiện cho việc phát triển kinh xã hội của tỉnh và khu vực miền Trung, trọng tâm là kinh tế du lịch, dịch vụ.
Chặng đường 25 năm phục hưng, bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa thực sự là chặng đường khó khăn gian khổ với rất nhiều thử thách, nhưng cũng là chặng đường gắn liền vơi những thành tựu to lớn của sự nghiệp bảo tồn di sản văn hóa Huế- di sản văn hoá thế giới.